Dã quỳ mọc khắp đồi, nương,
Hồn nhiên khoe sắc ven đường cheo leo.
Hoa vàng, một màu vàng nghèo.
Trời mây mờ xám, núi đèo sương giăng.
Mộng mơ, tìm đến gió trăng,
Gặp hoa lam lũ nhọc nhằn cuối buôn.
Dã quì vàng, màu vàng buồn.
Thương hoa, chạnh nghĩ, thương luôn cả mình.
Hồn nhiên khoe sắc ven đường cheo leo.
Hoa vàng, một màu vàng nghèo.
Trời mây mờ xám, núi đèo sương giăng.
Mộng mơ, tìm đến gió trăng,
Gặp hoa lam lũ nhọc nhằn cuối buôn.
Dã quì vàng, màu vàng buồn.
Thương hoa, chạnh nghĩ, thương luôn cả mình.
(Đà Lạt 4.11.2000)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét